Trung tâm Điều dưỡng Thương binh Kim Bảng, tọa lạc tại tỉnh Ninh Bình, hiện đang là nơi chăm sóc và điều trị cho hàng ngàn thương, bệnh binh nặng, những người đã dũng cảm hy sinh một phần cơ thể để bảo vệ Tổ quốc. Phần lớn trong số họ đang phải đối mặt với bệnh tâm thần mãn tính và các di chứng từ chiến tranh. Mỗi ngày, cuộc sống của họ tại trung tâm bắt đầu bằng việc tập trung về nhà ăn, nơi họ được hỗ trợ bởi các điều dưỡng viên tận tâm.





Cuộc sống tại trung tâm được đảm bảo bằng sự chăm sóc tận tâm từ các điều dưỡng viên và bác sĩ, từ sinh hoạt hàng ngày đến việc điều trị. Họ từng là những người lính gan dạ, không chùn bước trước mưa bom, bão đạn. Tuy nhiên, trở về từ chiến trường, họ lại phải bắt đầu một cuộc chiến khác, một cuộc chiến âm thầm và khốc liệt, với những di chứng chiến tranh dai dẳng.





Nhiều thương, bệnh binh tại trung tâm đang phải đối mặt với những cơn rối loạn tâm thần, tưởng tượng và hành vi bất thường. Một số người thường xuyên lên cơn rối loạn, đập phá đồ, cần có người giám sát. Để đảm bảo an toàn, chân giường phải chôn chặt xuống đất, cửa sổ lắp thêm lớp lưới bên ngoài. Ông Đặng Thành Long, một thương binh nặng, chia sẻ về cuộc chiến không tiếng súng mà ông đang trải qua. Ông bị thương ở đầu vào năm 1974 và đã trải qua nhiều năm điều trị. Hiện tại, ông vẫn phải uống thuốc chuyên khoa đều đặn và sống xen kẽ giữa nhà và trung tâm.




Các bác sĩ và điều dưỡng viên tại trung tâm không chỉ là người làm chuyên môn, mà còn là người thân, đủ nhẫn nại và yêu thương để giữ vững tinh thần cho các thương, bệnh binh. Điều dưỡng viên Nguyễn Thị Thu Hà, người đã gắn bó hơn 30 năm với trung tâm, chia sẻ rằng cô xem công việc của mình là cách để tri ân những người lính đã hy sinh một phần máu thịt để bảo vệ Tổ quốc.




Các thương, bệnh binh tại trung tâm được chăm sóc tận tâm và được đối xử như những người thân yêu. Bữa ăn của họ được chuẩn bị kỹ lưỡng, đầy đủ dưỡng chất và phù hợp khẩu vị. Các hộ lý phải xay nhuyễn thức ăn rồi bón cho họ từng miếng. Hơn 30 năm qua, các y, bác sĩ và điều dưỡng viên tại trung tâm đã chọn gắn bó với nơi này như một cách tri ân những người có công với đất nước. Đối với họ, được góp phần chăm sóc cho các thương, bệnh binh nặng không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là một niềm tự hào lớn lao.



