Căng thẳng Trung Đông leo thang khi Iran phóng hàng loạt tên lửa vào Israel, đặt ra câu hỏi về hiệu quả của hệ thống phòng thủ THAAD do Mỹ sản xuất.
Trong vòng chưa đầy 24 giờ, Iran đã thực hiện cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo vào nhiều mục tiêu quan trọng trên lãnh thổ Israel, bao gồm hệ thống phòng không, căn cứ không quân và trụ sở Bộ Quốc phòng Israel tại Tel Aviv. Ngoài ra, các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái (UAV) cũng được tiến hành liên tiếp sau đó.

Mỹ đã triển khai hệ thống tên lửa phòng không Patriot và THAAD để hỗ trợ Israel đánh chặn các tên lửa bay tới. Một tàu khu trục lớp Arleigh Burke của Hải quân Mỹ hoạt động ở phía đông Địa Trung Hải cũng tham gia vào nỗ lực phòng thủ này.
Mặc dù vậy, các hình ảnh và video từ hiện trường tại Israel cho thấy một số vụ tấn công tên lửa của Iran đã thành công, làm dấy lên nghi ngờ về hiệu quả của hệ thống phòng thủ nhiều lớp mà Israel và Mỹ đang sử dụng.
Giới hạn của hệ thống THAAD
Hệ thống THAAD được thiết kế để đánh chặn tên lửa trong giai đoạn bay cao nhất. Tuy nhiên, nó chỉ sử dụng một loại tên lửa duy nhất và không mang đầu đạn nổ, thay vào đó sử dụng nguyên lý va chạm trực tiếp để tiêu diệt mục tiêu.
Phạm vi hoạt động của THAAD chỉ đạt khoảng 200 km, tương đương khoảng 11% vùng phủ của hệ thống S-500 của Nga. Điều này khiến THAAD khó có thể bảo vệ hiệu quả các vùng rộng lớn hơn hoặc lực lượng Mỹ đóng quân ở nước ngoài.
Tích hợp THAAD vào mạng lưới phòng thủ
Để khắc phục những hạn chế, THAAD được tích hợp vào mạng lưới phòng thủ phối hợp với các hệ thống khác như David’s Sling, Barak8 và AEGIS trên các tàu chiến Mỹ gần đó.
Thế nhưng, việc Iran vẫn có thể thực hiện các đợt tấn công hiệu quả gần đây cho thấy hệ thống phòng thủ nhiều lớp này chưa đủ sức ngăn chặn hoàn toàn các mối đe dọa hiện đại.
Cuộc tấn công của Iran vào Israel đã đặt ra câu hỏi về khả năng bảo vệ của hệ thống THAAD và các hệ thống phòng thủ khác trong vùng.