Đội tuyển U23 Việt Nam đang trình diễn một diện mạo mới mẻ tại giải U23 Đông Nam Á 2025, với lối chơi bóng bổng được đánh giá là khá hiệu quả. Trong ba trận đấu từ vòng bảng đến bán kết, đoàn quân dưới sự dẫn dắt của huấn luyện viên Kim Sang Sik đã ghi được bảy bàn thắng, và điều đáng chú trọng là phần lớn trong số đó đến từ những pha bóng không chiến. Không chỉ mang lại cơ hội ghi bàn, chiến thuật bóng bổng cũng đã trở thành một phương án tấn công lợi hại của U23 Việt Nam tại cuộc tranh tài năm nay.

Sự tiến bộ trong cách dàn xếp chiến thuật và khả năng tận dụng cơ hội của các cầu thủ đã giúp đội bóng biến bóng bổng thành một thế mạnh đầy bất ngờ, khác hẳn với hình ảnh truyền thống của bóng đá Việt Nam vốn mạnh về kỹ thuật, tốc độ và các pha phối hợp tầm thấp. Các cầu thủ U23 Việt Nam đã thể hiện sự cải thiện đáng kể trong khả năng không chiến, giúp họ chiếm ưu thế trong các tình huống tranh chấp trên không.
Tuy nhiên, nghịch lý nằm ở chỗ, trong khi U23 Việt Nam liên tục ghi bàn từ không chiến, thì tất cả các bàn thua mà đội bóng phải nhận cho đến lúc này cũng đều xuất phát từ chính những pha bóng bổng. Hàng phòng ngự của U23 Việt Nam tỏ ra lúng túng trước các quả tạt của đối phương, dẫn đến bàn thua trong các trận gặp U23 Campuchia và U23 Philippines. Mặc dù chỉ nhận hai bàn thua từ những tình huống không chiến, nhưng điều này vẫn đặt ra vấn đề về khả năng phòng ngự trên không của đội bóng.
Các cầu thủ phòng ngự như Lý Đức và Hiểu Minh gặp khó khăn trong việc lựa chọn vị trí và phán đoán ở các tình huống tranh chấp trên không. Điều này cho thấy, mặc dù có sự tiến bộ trong tấn công, nhưng hàng thủ U23 Việt Nam vẫn cần phải cải thiện khả năng phòng ngự trên không để đảm bảo sự vững chắc. Do đó, huấn luyện viên Kim Sang Sik có lý do để hài lòng với khả năng không chiến và ghi bàn của học trò, nhưng đồng thời cũng cần tìm cách cải thiện điểm yếu này để đảm bảo sự vững chắc nơi hàng thủ trước các đối thủ tiếp theo.